đã ngủ gật trên ghế. Tôi cũng bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Vì đang nghĩ đến bạn gái nên một lúc sau tôi mở mắt ra nhìn bạn gái, thấy cô ấy đang tựa vào ghế và đã ngủ rồi. ra đi thanh thản. Đang ở giữa Ngồi xổm ở đây nhìn trộm có chút mệt mỏi, nên nhẹ nhàng đi vòng ra phía sau, nhìn thấy có một cửa sổ thông gió cao gần bằng một người, tôi liền rụt đầu lại nhìn vào trong. Từ góc độ này, tôi có thể nhìn thấy phía trước quần của bạn gái tôi đã bị cởi ra, con cặc to và cứng của bạn gái tôi đang được cô ấy cầm trong tay. Điều thú vị hơn nữa là tôi đã nhìn thấy từ đây, hóa ra cặp đùi thon thả của Cai Boguang luôn áp sát vào ngực bạn gái, thậm chí anh ta còn cố tình bắn ra, bộ ngực to của bạn gái đã bị anh ta đè bẹp. Lại bị ma sát, lông đùi chú Cai dính chặt vào ngực bạn gái. Tôi biết ngực của bạn gái tôi rất to nhưng lại rất nhạy cảm và cô ấy không khỏi bị kích thích khi tôi chạm vào. Chẳng phải cách anh ấy xoa nó như một chiếc bàn chải nóng lớn đánh bóng ngực của bạn gái sao? Chẳng trách cơ thể bạn gái tôi hơi phập phồng, cặp mông béo phị nhô ra lắc lư. Chú Cai đương nhiên không phải là kẻ ngốc. Chú ấy biết bạn gái tôi đang yêu. Chú ấy đưa bàn ủi còn nóng lên, nắm lấy ngực của bạn gái và bắt đầu xoa bóp. . . Khi đến sân cầu lông, tôi lấy thẻ hoạt động ra hiệu cho chú đang xem, rồi cuối cùng tìm một sân chuẩn bị. sinh hoạt ngoài lề, sợ vận động mạnh sẽ bị chuột rút, căng thẳng, vậy chẳng phải sinh nhật bạn gái sẽ bị tôi phá hỏng sao? Nó sẽ trở thành chủ đề tranh cãi của chúng ta trong tương lai. Một người bạn học cũ thời trung học đã gọi cho tôi. Kể về buổi họp lớp. Hỏi xem tôi có thời gian không. Tôi đã đồng ý. Bản thân buổi họp lớp đã là một sự kiện vui vẻ. Và chúng tôi cũng đã mời Ji Min, hiệu trưởng năm đó, tham gia. Mọi người vui vẻ uống rượu bên bàn rượu. Thật là một vụ nổ. Một số bạn gái đã rời đi vào cuối bữa tiệc. Những người còn lại là bạn học nam của chúng tôi và Ji Min. Uống được một lúc thì trời cũng đã khuya. Có người gợi ý chúng tôi đến KTV hát rồi uống rượu. Thực ra tôi không phải là người nghiện rượu nhiều. Nó đã đạt đến giới hạn của nó. Trong bụng rất khó chịu. Có một cảm giác tối tăm. Ji Min cũng lý giải rằng đã muộn rồi và cô phải về nhà. Hãy bảo chúng tôi chơi. Chúc vui vẻ. Nơi Ji Min sống tương đối xa. Tôi thực sự không muốn đi nên nhân cơ hội này nói rằng tôi sẽ đưa thầy về nhà. Tôi sẽ gọi cho bạn sớm. Tôi đang trên đường tới. Bạn cứ tiếp tục đi. Tôi lấy áo khoác của Ji Min và rời khỏi khách sạn. gọi một chiếc taxi. Tôi đã không nói chuyện trong xe. Ji Min chỉ nhắm mắt lại và thư giãn đầu óc. Đến tầng dưới nhà của Ji Min. Tôi bước xuống xe và mở cửa cho Ji Min. Sau đó tôi muốn rời đi và về nhà nghỉ ngơi. Nhưng Ji Min bảo tôi lên ngồi một lát. Thật khó để tôi nói không. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi lên cùng Ji Min. Vừa vào cửa liền phát hiện mấy năm nay nhà thầy cơ bản không thay đổi gì. Nó vẫn như cũ. Mặc dù hồi đi học Ji Min rất nghiêm khắc. Nhưng bài viết
Cảnh báo: Trang web này chỉ dành cho người từ 18 tuổi trở lên xem. Nội dung có thể bị phản đối; nội dung từ trang web này có thể không được phân phối,
Lưu hành, bán, cho thuê, cho hoặc cho những người dưới 18 tuổi mượn hoặc trình chiếu, phát hoặc trình chiếu nội dung của trang web này cho những người đó.